Bị cọc tre đâm vào chân, suýt mất mạng vì nhiễm khuẩn “ăn thịt người”
Theo thông tin từ Khoa Hồi sức tích cực của Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hoà Bình, các bác sĩ của bệnh viện vừa tiếp nhận trường hợp bị hôn mê, suy đa tạng sau khi bị chiếc cọc tre đâm vào chân.
TS BS Hoàng Công Tình – Trưởng khoa Hồi sức tích cực của Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hòa Bình cho biết, bệnh nhân nam giới 53 tuổi nhập viện trong tình trạng suy đa phủ tạng với biểu hiện: hôn mê sâu, suy hô hấp phải thở bằng máy, huyết áp không đo được phải dùng nhiều thuốc co mạch để nâng huyết áp, suy gan cấp, suy thận cấp, vết thương vùng chân trái nhiễm khuẩn, nhiều mủ và tổ chức hoại tử.
Bệnh nhân đang điều trị tại khoa Hồi sức tích cực của Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hòa Bình |
Theo người nhà của bệnh nhân, trong lúc đi làm ngoài đồng bệnh nhân đã bị cọc tre nhọn ở bờ ruộng đâm vào bàn chân. Vết thương sâu, rộng, tạo đường hầm, sau đó nhiễm khuẩn và hoại tử. Người bệnh đã điều trị 1 tuần ở nhà bằng kháng sinh nhưng bệnh tiến triển nặng hơn.
Trước diễn biến bệnh, ngay lập tức các khoa Cấp cứu, khoa Hồi sức tích cực-Chống độc và khoa Kiểm soát nhiễm khuẩn-Vi sinh đã hội chẩn và thống nhất chẩn đoán suy đa tạng do Burkholderia pseudomallei (bệnh Whitmore).
TS Hoàng Công Tình cho biết ngoài việc nhanh chóng lấy bệnh phẩm (máu và mủ vết thương) nuôi cấy tìm vi khuẩn, bệnh nhân được sử dụng kháng sinh phối hợp phổ rộng, trong đó có kháng sinh đặc trị Whitmore.
Các bác sĩ hồi sức nhanh chóng cho bệnh nhân sử dụng máy thở, lọc máu liên tục, điều chỉnh rối loạn nước-điện giải và toan-kiểm, nuôi dưỡng bằng đường tĩnh mạch và chăm sóc toàn diện.
Các bác sĩ cũng đã xác định được vi khuẩn Whitmore trong mẫu bệnh phẩm. Hiện tại, bệnh nhân vẫn trong tình trạng nặng nhưng các tạng suy đã có dấu hiệu cải thiện, đã giảm được liều thuốc co mạch mà vẫn duy trì huyết áp trong giới hạn cho phép.
Trước đó, tại Bệnh viện Bạch Mai, một phụ nữ nhập viện trong tình trạng hai bên cánh mũi bị nhiễm trùng, hoại tử. Bệnh nhân được xác định mắc bệnh vi khuẩn “ăn thịt người” Whitmore. Trước khi được chuyển đến bệnh viện Bạch Mai, bệnh nhân đã nhập viện ở nơi khác và được chẩn đoán nhiễm trùng huyết do tụ cầu. Nhưng sau khi được các bác sĩ cấy máu và mủ ở vết thương, kết quả cho thấy dương tính với vi khuẩn Whitmore.
Sau hai tuần điều trị, vết thương của bệnh nhân đã hết mủ và bắt đầu hồi phục. Tuy nhiên, bệnh nhân cần tiếp tục điều trị ít nhất 3 tháng, được theo dõi bởi bác sĩ chuyên khoa để tránh nguy cơ tái phát, khi đó tỉ lệ tử vong rất cao.
Bệnh Whitmore do trực khuẩn Gram âm Burkholderia pseudomallei gây nên (chưa có vaccine dự phòng). Vi khuẩn này có trong đất và đường lây nhiễm chủ yếu do vùng da tổn thương tiếp xúc với đất nhiễm khuẩn hoặc bệnh nhân hít phải các hạt bụi đất chứa vi khuẩn này. Bệnh thường xảy ra vào mùa mưa, tập trung từ tháng 6 đến tháng 11 hàng năm.
Những người có sẵn các bệnh lý mạn tính như: đái tháo đường, bệnh thận mạn tính, bệnh phổi mạn tính... dễ bị mắc Whitmore. Khi xâm nhập vào cơ thể con người, vi khuẩn này có thể gây nhiễm khuẩn với các mức độ khác nhau: nhiễm khuẩn tại chỗ (khu trú), nhiễm khuẩn toàn thân (nhiễm khuẩn huyết), sốc nhiễm khuẩn hoặc suy đa tạng.
Những trường hợp tử vong thường do bệnh ở giai đoạn muộn, khi đã có tình trạng nhiễm khuẩn huyết, sốc nhiễm khuẩn hoặc suy đa tạng. Số ca bệnh Whitmore xuất hiện nhiều hơn trong những năm gần đây là do các cơ sở y tế đã cảnh giác hơn đến loại vi khuẩn này; các kỹ thuật nuôi cấy phân lập vi khuẩn Burkholderia pseudomallei ngày càng tiến bộ, hạn chế bỏ sót các ca bệnh.
Người nhiễm bệnh Whitmore có tỷ lệ tử vong từ 40-60%. Trường hợp nhiễm khuẩn cấp có thể tử vong trong vòng 1 tuần kể từ khi phát bệnh. Điều nguy hiểm là chẩn đoán bệnh Whitmore thường sai và chậm, diễn tiến bệnh khó lường do nhận thức của người dân về bệnh không được chú trọng.
Khánh Chi