Yếu tố hạt nhân trong các cuộc chiến tranh ủy nhiệm (Phần 1)

Một số cường quốc hạt nhân tham gia vào cuộc chiến tranh ủy nhiệm, và do đó yếu tố hạt nhân là một trong những yếu tố không thể tránh khỏi của cuộc xung đột.

Khủng hoảng Ukraine có là cuộc chiến tranh ủy nhiệm?

Cuộc khủng hoảng Ukraine, diễn ra từ năm 2014, đã trở thành một ví dụ điển hình về một cuộc chiến tranh ủy nhiệm. Khái niệm chiến tranh ủy nhiệm (proxy war) không có định nghĩa chính xác.

Có thể hiểu như sau: “Chiến tranh ủy nhiệm là cuộc đối đầu giữa hai hoặc nhiều cường quốc hạt nhân trong bối cảnh xung đột khu vực, trong đó các cơ cấu quyền lực của họ (lực lượng vũ trang, tình báo, v.v.) có liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp, công khai hoặc bí mật. Đồng thời, các bên không có ý định tham gia vào một cuộc đụng độ quân sự trực tiếp với nhau dưới lá cờ của mình”. 

Trong cuộc xung đột quân sự hiện nay ở Ukraine, các lực lượng vũ trang Nga tham gia trực tiếp và công khai, và lực lượng an ninh của một số quốc gia hạt nhân hỗ trợ Kiev một cách gián tiếp. Loại xung đột này diễn ra trong điều kiện có sự thù địch trên lãnh thổ của một quốc gia phi hạt nhân hóa hoặc trong điều kiện leo thang trực tiếp giữa các cường quốc hạt nhân, khi có nguy cơ cao dẫn đến một cuộc đụng độ quân sự giữa họ.

Do đó, hiện tượng chiến tranh ủy nhiệm xuất hiện sau năm 1945, khi lần đầu tiên trong lịch sử vũ khí hạt nhân được thử nghiệm và sau đó được sử dụng trong khu vực tác chiến (các vụ ném bom ở Hiroshima và Nagasaki).

Trong các cuộc chiến tranh kiểu này, yếu tố hạt nhân có vai trò từ ảnh hưởng không đáng kể đến việc lập kế hoạch quân sự đến việc đưa diễn biến của các sự kiện đến gần ngưỡng sử dụng vũ khí hạt nhân. Vũ khí hạt nhân được thử nghiệm và sau đó được sử dụng trong khu vực tác chiến (vụ ném bom ở Hiroshima và Nagasaki). 

Ví dụ điển hình của các cuộc chiến tranh ủy nhiệm là Chiến tranh Triều Tiên 1950–1953, Khủng hoảng Berlin năm 1961, khủng hoảng Caribe năm 1962, Khủng hoảng Suez năm 1956, Chiến tranh sáu ngày Ả Rập-Israel Năm 1967 và Chiến tranh Yom Kippur năm 1973, cuộc chiến ở Afghanistan 1979-1989, xung đột Syria, xung đột Ukraine từ năm 2014…). Trong nhiều trường hợp được đề cập, các cường quốc hạt nhân đã tham gia vào các cuộc nội chiến ở các nước thứ ba, ủng hộ một bên hoặc bên khác của cuộc xung đột (Triều Tiên, Việt Nam, Afghanistan, Syria).

Cuộc khủng hoảng Ukraine cũng bắt đầu với các cuộc đụng độ chính trị và dân sự nội bộ vào tháng 12 năm 2013 và lên đến đỉnh điểm là một cuộc đảo chính vào tháng 2 năm 2014. Quân đội mà Kyiv cử đến Donbass vào tháng 4 năm 2014 và tháng 1 năm 2015 được kêu gọi để đánh bại các lực lượng nội bộ của Ukraine, chứ không phải công nhận chính quyền mới ở Kyiv, và không gây chiến với nước khác.

Cuộc chiến tranh ủy nhiệm diễn ra ở đâu?

Thông thường, các cuộc chiến tranh ủy nhiệm diễn ra ở ngoại vi - lãnh thổ của các nước thứ ba nằm ở khoảng cách rất xa so với các cường quốc hạt nhân hoặc xa các trung tâm chiến lược của họ - và không đe dọa lợi ích cơ bản của họ. Ví dụ rõ ràng nhất là cuộc khủng hoảng Caribe, khi Liên Xô tìm cách giảm bớt sự bất đối xứng chiến lược với Mỹ.

Điều này bao gồm xung đột Ukraine, trong đó Mỹ đang cố gắng duy trì những lợi ích chính trong cạnh tranh chiến lược với Nga, đạt được do sự mở rộng của Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) sau khi Liên Xô tan rã. Đồng thời, có những khác biệt quan trọng giữa hai cuộc xung đột: ví dụ, vũ khí hạt nhân đã được triển khai ở Cuba, trong khi hiện tại không có ở Ukraine. Tuy nhiên, vấn đề là cuộc khủng hoảng Ukraine có xu hướng nghiêng về khủng hoảng Caribe 2.0.

Nhiều cuộc xung đột khu vực và cục bộ không phải là chiến tranh ủy nhiệm, vì chúng không trở thành đấu trường của các cuộc đụng độ quân sự trực tiếp hoặc gián tiếp, công khai hoặc bí mật giữa các quốc gia hạt nhân. Các loại lãnh thổ tham gia vào các cuộc chiến tranh ủy nhiệm là khác nhau. Trong hầu hết các trường hợp, chúng chỉ giới hạn ở “vùng ngoại vi”.

Nhưng đôi khi lãnh thổ của cuộc chiến tranh ủy nhiệm được coi là chiến lược. Hai ví dụ nổi bật là cuộc khủng hoảng Caribe và cuộc xung đột Ukraine trong giai đoạn hiện tại. Như đã đề cập, ngày nay không có vũ khí hủy diệt hàng loạt nào trên lãnh thổ Ukraine (ngoại trừ, theo Moscow, nỗ lực của Kiev nhằm tạo ra một quả bom “bẩn”). Tuy nhiên, ngay gần khu vực tác chiến có một số quốc gia hạt nhân (Nga, Pháp, Anh, Bỉ, Hà Lan, Đức…).

Giống như tất cả các cuộc chiến tranh ủy nhiệm, xung đột Ukraine có những đặc điểm riêng, một trong số đó là việc tiến hành các hành vi thù địch không chỉ trên lãnh thổ của một nước thứ ba (Ukraine), mà còn trên lãnh thổ của một trong các quốc gia hạt nhân (các lãnh thổ cũ của Ukraine trở thành một phần của Nga - Cộng hòa Donetsk và Lugansk, các vùng Zaporozhye và Kherson).

Tính năng này sẽ là duy nhất nếu nó không có một số điểm tương đồng với các sự kiện trong quá khứ. Ví dụ, vào năm 1903, Mỹ thuê lãnh thổ của Cuba gần thành phố Guantanamo, và kể từ đó đã có một căn cứ quân sự của Mỹ ở đó. Sau cách mạng 1959, Cuba yêu cầu trả lại nhưng bị từ chối. Trên thực tế, Washington coi lãnh thổ này thuộc chủ quyền của mình. Trong cuộc khủng hoảng ở Caribe, căn cứ này đã bị quân đội Cuba phong tỏa, điều này trở thành một nhân tố nghiêm trọng dẫn đến căng thẳng. Một ví dụ khác là cuộc đụng độ quân sự ở biên giới giữa Ấn Độ và Pakistan vào năm 2019 do xung đột lãnh thổ ở Kashmir.

Đây không phải là một kiểu chiến tranh ủy nhiệm cổ điển, vì cuộc đụng độ là cuộc đối đầu trực tiếp giữa hai cường quốc hạt nhân về lãnh thổ không thuộc quốc gia đang tranh chấp. Một số cuộc đụng độ biên giới giữa Ấn Độ và Trung Quốc là một ví dụ về một cuộc xung đột song phương, trong đó chỉ xảy ra gần nhất là vào năm 2020 sau khi cả hai quốc gia phi hạt nhân hóa (năm 1997).

Trước cuộc Khủng hoảng tên lửa Cuba và xung đột Ukraine, điều quan trọng cần lưu ý là trong các cuộc chiến tranh ủy nhiệm liên quan đến lợi ích chiến lược của các cường quốc hạt nhân đối nghịch, khả năng vũ khí hạt nhân được sử dụng bên ngoài khu vực xảy ra xung đột có thể cao hơn. Năm 1962, một cuộc trao đổi về các cuộc tấn công hạt nhân có thể xảy ra, đúng hơn, không phải ở Cuba, mà ở châu Âu hoặc Viễn Đông.

Nếu chúng ta giả định khả năng giả định sử dụng vũ khí hạt nhân là hậu quả của cuộc xung đột Ukraine, thì khả năng cao là điều này có thể không xảy ra trên lãnh thổ Ukraine. Lý do là trong trường hợp xảy ra các cuộc chiến tranh ủy nhiệm như vậy, yếu tố hạt nhân được sử dụng để ngăn chặn các quốc gia hạt nhân khác tham gia trực tiếp và cởi mở vào các cuộc thù địch, nhưng không để giành được lợi thế trên chiến trường. 

Các cường quốc hạt nhân tham gia cuộc chiến tranh ủy nhiệm có mục tiêu khác nhau. Cần phải nhấn mạnh lại rằng hầu hết những điều này đều được các quốc gia hạt nhân coi là một động thái chiến thuật chống lại các đối thủ trong bối cảnh cạnh tranh địa chính trị chung hơn. Nhưng trong trường hợp của cuộc khủng hoảng Caribe và cuộc xung đột Ukraine, mục tiêu là làm tổn hại đến lợi ích chính của bên kia.

Nhiều dạng thỏa hiệp và trao đổi lợi ích trong các cuộc chiến tranh ủy nhiệm đã được biết đến. Trong hầu hết các trường hợp, các quốc gia hạt nhân liên quan đã cố gắng giải quyết xung đột và đạt được các giải pháp thỏa hiệp. Trong năm đầu tiên của Chiến tranh Triều Tiên, các đại diện của Vương quốc Anh đồng ý với Mỹ, đã liên lạc với A.A. Gromyko, khi đó là Thứ trưởng Thứ nhất Bộ Ngoại giao Liên Xô, để nêu rõ các điều kiện mà Moscow sẵn sàng giúp chấm dứt xung đột.

Trong những năm 1970, Moscow và Washington đã làm việc trong khuôn khổ chính sách hòa hoãn ở châu Âu và giải quyết tình hình ở Trung Đông, phát triển các cách tiếp cận chung trong lĩnh vực kiểm soát vũ khí. Cuộc khủng hoảng Caribe dẫn đến một cuộc trao đổi, điều này đã cho phép Liên Xô và Mỹ thoát khỏi tình trạng bế tắc. Đối với cuộc xung đột Ukraine hiện tại, cho đến nay không có dấu hiệu Mỹ quan tâm đến việc tìm kiếm các thỏa hiệp với Nga.

Trong các cuộc xung đột khu vực từ loại chiến tranh ủy nhiệm, điều quan trọng là phải phân biệt giữa hai loại “tín hiệu hạt nhân” và “mối đe dọa của vũ khí hạt nhân”. Chỉ có một mối đe dọa hạt nhân duy nhất, trong cuộc Khủng hoảng Caribe, khi Mỹ và Liên Xô đứng trước bờ vực quyết định sử dụng vũ khí hạt nhân, chiến lược, tầm trung hoặc chiến thuật, cho một cuộc tấn công đầu tiên, và không phải là phương tiện hạn chế.

Trong những ngày quan trọng của cuộc khủng hoảng vào tháng 10 năm 1962, Lầu Năm Góc lần đầu tiên trong lịch sử (ngoại trừ một số cuộc tập trận chiến lược) đã nâng mức DEFCON (Điều kiện sẵn sàng phòng thủ) lên DEFCON cấp 2 (báo trước mức độ sẵn sàng chiến đấu tối đa của lực lượng hạt nhân). Nguy cơ cao của cuộc xung đột Ukraine hiện nay thể hiện ở chỗ ngày 7/10/2022, lần đầu tiên kể từ năm 1962, Lầu Năm Góc nâng DEFCON lên cấp 3 ở Mỹ và lên cấp 2 ở châu Âu.

(Còn tiếp)

Hạ Thảo (lược dịch)

Video xe chiến đấu bộ binh Bradley của Ukraine tập kích cứ điểm Nga

Quân đội Ukraine đã sử dụng xe chiến đấu bộ binh (IDF) Bradley để tập kích các cứ điểm phòng thủ của Nga xung quanh thành phố Avdiivka.

Cách Iran trả đũa Israel sẽ quyết định chiều hướng xung đột ở Trung Đông?

Việc Iran tấn công trả đũa Israel sau vụ không kích đại sứ quán Iran tại Damascus, Syria đang làm dấy lên lo ngại về xung đột lan rộng ở Trung Đông.

Khoảnh khắc trục hạm Pháp bắn rơi tên lửa đạn đạo của Houthi

Hải quân Pháp ngày 21/3 đã đánh chặn 3 tên lửa đạn đạo của Houthi trên Biển Đỏ, đánh dấu cuộc đụng độ mới nhất giữa phương Tây và lực lượng vũ trang đến từ Yemen.

Video lính dù Nga bắn hạ UAV 'Ma cà rồng' của Ukraine gần Bakhmut

Bộ Quốc phòng Nga vừa công bố video quay cảnh lính dù nước này bắn cháy một máy bay không người lái (UAV) hạng nặng "Baba Yaga" (Ma cà rồng) của Kiev ở gần Bakhmut, miền đông Ukraine.

Video quân đội Nga bắn nổ 2 trực thăng của Ukraine ở Donetsk

Quân đội Nga đã sử dụng bom dẫn đường để bắn nổ 2 trực thăng quân sự của Ukraine tại một sân bay dã chiến ở vùng Donetsk.

Video trực thăng tấn công Nga dội lửa xuống mục tiêu Ukraine gần Kupyansk

Trong khi trực thăng tấn công Mi-35 của Nga nã đạn như mưa xuống mục tiêu Ukraine gần Kupyansk, trực thăng vận tải quân sự Mi-8 của các lực lượng Moscow quanh quẩn gần đó.

Video quân đội Nga bắn cháy xe tăng Abrams thứ 4 của Ukraine

Quân đội Nga đã sử dụng tên lửa chống tăng để bắn nổ xe tăng Abrams thứ 4 do Mỹ gửi tới Ukraine ở một khu định cư gần thành phố Avdiivka.

Giới phân tích quân sự mô tả kịch bản Nga bị tấn công

Các nhà phân tích quân sự Nga vừa đưa ra một kịch bản giả định, trong đó kẻ thù của nước này sẽ mở một cuộc tấn công chớp nhoáng trên toàn cầu cùng việc nã tên lửa vào cơ sở hạ tầng hành chính-chính trị và quân sự-công nghiệp của Nga.

Khoảnh khắc UAV cảm tử Nga làm nổ tung trạm liên lạc Starlink của Ukraine

Nga vừa công bố video quay cảnh một máy bay không người lái (UAV) cảm tử của họ tấn công phá hủy một trạm liên lạc của Kiev trong chiến dịch quân sự đặc biệt ở Ukraine.

Lý do Nga không thể ngăn xuồng không người lái Ukraine tấn công tàu chiến

Kể từ lần đầu tiên được triển khai, xuồng không người lái hải quân (USV) đã trở thành vũ khí đáng gờm của Ukraine, và gây ra tổn thất nặng nề cho Hạm đội Biển Đen của Nga.

Đang cập nhật dữ liệu !