Một ngày trên nhà giàn DK1
Những người lính hải quân trên các nhà giàn bám trụ trên biển từ 8 đến 12 tháng, cũng có khi do yêu cầu nhiệm vụ nên phải ở hơn 20 tháng mới vào đất liền. Sống giữa biển và trời với thời gian dài như thế đương nhiên là khó khăn, vất vả và thiếu thốn đủ bề, nhưng bằng tình yêu Tổ quốc và biển đảo, những người lính hải quân đã vượt qua mọi trở ngại, sống lạc quan, yêu đời và vững vàng bản lĩnh người chiến sỹ nơi đầu sóng ngọn gió.
Nhiệm vụ của các nhà giàn là lập các đèn biển để thông báo cho tàu thuyền đánh cá và vận tải hàng hải đi lại trong vùng; đặt trạm nghiên cứu khí tượng thủy văn; làm nơi trú tránh bão và ứng cứu ngư dân... Nhưng nhiệm vụ quan trọng nhất của DK1 là chốt giữ, bảo vệ chủ quyền thềm lục địa phía Nam của Tổ quốc, bảo vệ bình yên cho việc khai thác tài nguyên nơi thềm lục địa.
Với bốn chân cắm sâu trong lòng đại dương, nhà giàn chốt giữ, bảo vệ chủ quyền thềm lục địa phía Nam của Tổ quốc.
Bên cạnh những nhà giàn được xây từ thế hệ đầu tiên, nhà giàn thế hệ thứ ba với những cải tiến vượt bậc cũng đã hoàn thành. Trong ảnh là hai nhà giàn DK1/15 cũ và mới được nối với nhau. Sự vượt trội của nhà giàn mới là kết cấu vững chắc, liên hoàn với diện tích lớn. Hệ thống tấm pin năng lượng mặt trời nhiều gấp 3 lần so với nhà giàn cũ. Mùa mưa bão không có ánh mặt trời, hoặc sương mù, các chiến sĩ vẫn có điện dùng để chiếu sáng, nấu cơm, chạy tủ lạnh, xem tivi.
Góc phòng ngủ của cán bộ, chiến sỹ nhà giàn DK1.
Tập thể dục buổi sáng.
Để trồng được những luống rau xanh tốt là một sự nỗ lực rất lớn của các chiến sĩ nhà giàn, bên cạnh sự cần mẫn, chịu khó vun xới, chăm bón, che chắn khi thời tiết thay đổi thì vấn đề lớn là thiếu nước trong mùa khô.
Bên cạnh việc trồng rau, để đảm bảo dinh dưỡng cho bữa ăn, các chiến sĩ còn tích cực tăng gia sản xuất với việc nuôi lợn, gà.
Những nét sinh họat bình dị thường ngày của chiến sỹ nhà giàn: đọc sách báo, tập văn nghệ...Ngoài tiếng sóng vỗ, gió rít, còn có cả tiếng đàn bập bùng của các chiến sĩ nhà giàn. Họ ngồi bên nhau hát vang giai điệu Tổ quốc quen thuộc: Dù rằng đời ta thích hoa hồng, kẻ thù buộc ta ôm cây súng...