Cầu hôn “phi công trẻ” kém chục tuổi là quyết định táo bạo nhất cuộc đời tôi

Hiện tại tôi đang là bà chủ của hai shop thời trang lớn nhất nhì thành phố.

Vốn có máu kinh doanh từ nhỏ nên ngay khi còn đang là cô bé học sinh lớp chín, tôi đã dám giấu mẹ moi hết tiền mừng tuổi trong con lợn đất tiết kiệm, liều lĩnh tự mày mò tìm mối sỉ, lẻ quần áo về bán cho các bạn cùng lớp, cùng trường.

Lúc đầu lời lãi chẳng được bao nhiêu, thậm chí âm vốn vì hàng tồn đọng, đến độ phải méo mặt mang quần áo đi cho, đi tặng vì bán thì chẳng ai mua mà để cũng không ai mặc.

Sau các bài học xương máu, tôi đúc rút được nhiều kinh nghiệm hơn, cập nhập nhanh hơn các xu hướng thời trang yêu thích. Với phương châm lấy số lượng làm lãi nên tôi luôn cố gắng bán rẻ nhất có thể, rẻ hơn hẳn mặt bằng chung vì vậy lượng khách của tôi ngày càng nhiều. 

Học xong cấp ba tôi quyết định không học tiếp mà nhờ bố mẹ vay một khoản tiền làm vốn, mở cửa hàng bươn chải từ đó cho đến nay.

Qua bao năm tích góp tôi tự hào vì mình đã xây được một căn nhà khang trang, rộng rãi cho bố mẹ, tự tay sắm được một chiếc xe thuận tiện cho việc đi lại. Tôi mở rộng kinh doanh và có một khoản tiền tiết kiệm đủ lớn để không phải lo lắng quá nhiều cho tương lai.

Dù đầy đủ về vật chất nhưng đường tình duyên của tôi lại vô cùng lận đận. Trải qua vài mối tình, có mối quan hệ tưởng chừng như chỉ còn chờ ngày cưới ấy vậy mà vẫn tan vỡ, họ lặng lẽ rời xa, mất tăm như chưa từng xuất hiện.

Sắc có, tiền có nhưng không hiểu lý do gì mà tôi luôn gặp trắc trở trong tình yêu. Cứ sau mỗi lần thất tình tôi lại lao vào làm việc quên ăn, quên ngủ, tôi hoang mang trước đàn ông nên thu mình trong “vỏ ốc” tự tạo ra để tránh bị tổn thương.

Dần dần tôi trở thành bà cô quá lứa lỡ thì, đã ngoài ba mươi vẫn phòng không giường trống. Không ít người đồng cảm có ý tốt muốn mai mối cho tôi một anh chàng phù hợp nhưng khổ nỗi trai trẻ, không công danh sự nghiệp thì tôi chẳng thèm để mắt tới còn những người đàn ông thành đạt lại chằng thèm ngó ngàng tới tôi.

Vậy nên tôi từ bỏ ý định lập gia đình, ở vậy kiếm thật nhiều tiền báo hiếu cho bố mẹ, giúp đỡ phần nào cho anh chị em ruột của mình.

{keywords}
Ảnh minh họa

Sau Tết năm ấy, tôi đi họp lớp cấp 3 tại quán cà phê thì vô tình gặp Khánh - em trai của bạn cùng lớp, kém tôi gần chục tuổi.  Ngay lần đầu nhìn thấy Khánh, tôi đã rung động trước chàng trai đẹp trai, cao lớn có nụ cười tỏa nắng.

Cả buổi tôi chỉ chăm chăm nhìn trộm em nói, em cười, mỗi lần ánh mắt em vô tình chạm vào tôi là mặt tôi sẽ đỏ dựng lên bối rối vì ngại ngùng và vui sướng.

Biết được em đang là sinh viên năm ba của một trường đại học ngay gần nơi tôi ở, tôi mạnh dạn xin số điện thoại với hứa sẽ giúp đỡ, coi Khánh như em trai của mình.

Sau đó chúng tôi có nhiều thời gian tiếp xúc hơn, tôi thường xuyên viện cớ cần hỗ trợ về hàng hóa để nhờ Khánh phụ giúp, không tiếc tay đưa cho em một khoản tiền hậu hĩnh coi như trả công.

Thi thoảng chẳng nhân dịp gì đặc biệt tôi vẫn mua cho em những bộ quần áo hàng hiệu, đồng hồ sang, cho em “vay” tiền để đóng học, chi tiêu hàng tháng mà không bao giờ đòi lại.

Cuối cùng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, chắc hẳn Khánh cũng đoán ra tâm tình của tôi nên em bật đèn xanh liên tục, không từ chối tình cảm mà còn nhiệt thành đáp lại. Chúng tôi chính thức trở thành một cặp mặc cho tất cả mọi người phản đối, mỉa mai “đũa lệch”.

Khánh chững chạc, suy nghĩ chín chắn hơn nhiều so với tuổi thật, ở bên em tôi không hề có cảm giác đang yêu một anh chàng trẻ con mà cảm thấy thực sự hạnh phúc khi được chở che, bao bọc, cảm thấy yên tâm tuyệt đối về người đàn ông mình đã chọn.

Yêu nhau được một thời gian, Khánh dọn đến sống với tôi như vợ chồng. Biết chuyện bố mẹ và chị gái Khánh từ mặt, không dưới hai lần họ tìm đến “van xin” tôi buông tha cho Khánh.

Suy cho cùng gia đình em cũng chỉ muốn tốt cho Khánh vì còn rất trẻ, tương lai rộng mở phía trước, điều kiện của em thừa khả năng để yêu một cô gái trẻ đẹp hơn tôi.

Tôi yêu Khánh nên lặng lẽ nói lời chia tay. Thế nhưng Khánh vật vã đau khổ cả tháng trời, tìm đủ mọi cách để níu kéo nên tôi lại mềm lòng tiếp tục mối quan hệ. Dù cảm nhận được rõ tình cảm chân thành của Khánh, tôi vẫn luôn bất an, lo lắng cho tương lai.

Biết mình ngày càng nhiều tuổi, tôi muốn cưới nhưng Khánh gạt đi bảo chưa tới thời điểm. Tôi không chờ đợi thêm được nữa, nhân kỉ niệm ba năm ngày yêu nhau tôi mạnh dạn cầu hôn, thầm nghĩ bụng chắc chắn Khánh sẽ không còn lý do gì để từ chối.

Tôi mạnh dạn mở lời: “Làm chồng của em nhé?

Tuy nhiên, phản ứng của Khánh chỉ là im lặng, sau đó nói lời xin lỗi rồi quay lưng bỏ đi, để mặc tôi ê chề với hàng trăm câu hỏi. Tôi đã tin tưởng nhầm người rồi sao?

Buổi tối hôm đó Khánh còn dọn hết đồ đạc ra khỏi nhà, từ đó chúng tôi không liên lạc với nhau.

Bẵng đi một năm sau Khánh đột ngột quay lại, tìm về nhà tôi đưa cho bố mẹ tôi cuốn sổ tiết kiệm dù giá trị của nó không lớn. Tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Khánh nói: “Cháu đã có công việc ổn định, đủ khả năng kinh tế, xin phép hai bác chấp nhận cho cháu trở thành một thành viên trong gia đình, cháu hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho Trang (tên tôi)”.

Lúc này tôi mới vỡ lẽ, hóa ra trước đây bố tôi sợ khi lấy Khánh tôi sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi nên bí mật đến tìm và đưa ra yêu cầu với Khánh. Đó là lý do Khánh từ chối lời cầu hôn của tôi.

Vậy là từ đó chúng tôi sánh vai với nhau trên mọi nẻo đường, tôi không hề hối hận về quyết định lấy “phi công trẻ” của mình.

Sau thời gian thăng hoa cùng “phi công trẻ”, tôi chết tâm thêm lần nữa

Sau thời gian thăng hoa cùng “phi công trẻ”, tôi chết tâm thêm lần nữa

Không hiểu sao tôi bị Minh thu hút ngay từ lần đầu gặp mặt…

Bạn đọc Phạm Trang

Dành cả đời chăm lo cho con riêng của chồng, mẹ kế trắng tay khi về già

Lo xong tang lễ của bố, anh trai tôi đề nghị mẹ kế ký cam kết từ chối nhận tài sản. Yêu cầu của anh khiến mẹ kế tủi thân.

Mẹ chồng đi 1.200km về nhà thông gia đón cháu, con dâu bật khóc vì cảm động

Khoảnh khắc biết mẹ chồng đi 1.200km về đón cháu, Mơ (tên ở nhà là Nguyên) rưng rưng xúc động. Cô vừa thương mẹ chồng vất vả vừa cảm động trước tấm lòng yêu con thương cháu của bà.

Em bán mảnh đất vườn, anh trai chở mẹ đến đòi 200 triệu dưỡng già

Dù có công khai hoang nhưng tôi chỉ được thừa kế một mảnh vườn ở xa, còn phần lớn đất đai giá trị cha mẹ đều sang tên cho anh trai.

Bạn gái kém 14 tuổi của anh trai khiến tôi và mẹ ngán ngẩm

Cuối tuần trước, anh trai tôi dẫn người yêu về ra mắt gia đình. Cả nhà tôi rất mong chờ điều này do anh đã lớn tuổi. Tuy nhiên, cách cư xử của cô ấy khiến gia đình tôi rất thất vọng.

Chồng tự dưng hết mực chăm sóc mẹ vợ, biết lý do tôi lập tức đưa bà về quê

Người ta nói “Không ai tốt với người khác mà không có lý do, ngoại trừ cha mẹ của họ” thật chẳng sai chút nào và câu chuyện của tôi là một minh chứng.

Mở phong bì thưởng Tết của chồng, vợ sững sờ thấy dòng chữ phía trên

Nhiều năm nay, tôi vốn không mấy khi hỏi cụ thể chuyện thưởng Tết của chồng, vì anh “dị ứng” chuyện vợ tra khảo tiền bạc. Nhưng có lẽ vì sự dễ dãi này, chồng coi tôi như người ngoài.

Xin về ăn Tết nhà ngoại, nàng dâu bật khóc nghe bố chồng nói 6 câu

Hơn 10 năm lấy chồng, chưa năm nào tôi được về đón giao thừa cùng bố mẹ đẻ. Thấy bạn bè năm ăn Tết nhà nội, năm ăn Tết nhà ngoại mà tôi lại chạnh lòng.

Chồng ngoại tình, bỏ đi theo bồ, sau 2 năm bỗng trở về cầu xin tôi tha thứ

Tại sao khi tôi đã dần nguôi ngoai, ổn định cuộc sống thì người chồng ngoại tình lại quay trở về? Đau lòng nhất là tại sao bố mẹ chồng và các con tôi lại ủng hộ anh ta?

Vợ chồng ở Thái Bình tuyên bố vỡ hụi, hàng chục người mang quan tài đi tìm

Trước thông tin chủ hụi vỡ nợ, nhiều người xã Nam Trung (huyện Tiền Hải, tỉnh Thái Bình) kéo đến gây áp lực để đòi tiền. Có trường hợp cho biết đã góp hụi gần 10 tỷ đồng.

6 chị em ruột không lấy chồng, sống cùng nhau dưới một mái nhà

Thanh xuân trôi theo những tháng năm nghèo khó, 6 chị em không dám lấy chồng. Không con cái, tuổi già đuổi đến, 6 mảnh đời côi cút sống dựa vào nhau.

Đang cập nhật dữ liệu !