Ân nhân đẩy giúp xe 120km đã từng 3 lần dang dở sự học vì... nhà nghèo

“Cuộc sống rất đơn giản, hãy sống với nhau bằng những nụ cười thân thiện, nụ cười của người khác sẽ là niềm vui của chính mình”- Anh Kỷ (nhân vật câu chuyện “Tìm ân nhân đẩy giúp xe 120km") chia sẻ.

LTS: Hãy chia sẻ với Infonet.vn những điều đẹp đẽ, những tấm gương bình thường mà cao quý bạn vô tình hay thường xuyên bắt gặp đâu đó thường ngày, để cùng chúng tôi tiếp tục "bền bỉ đánh thức chuyện tử tế" trong mỗi giây cuộc sống.

Câu chuyện được chọn đăng sẽ được hưởng nhuận bút theo quy định của TS.

Bài viết xin gửi về:toasoan@infonet.vn

Sau khi chia sẻ câu chuyện “Tìm ân nhân đã đẩy giúp xe 120 km” từ Hà Nội về Ninh Bình trong đêm tối, Đỗ Quyên Quyên đã tìm thấy ân nhân của mình thông qua mạng Facebook.

Trao đổi với PV Infonet, Đỗ Quyên Quyên chưa hết xúc động kể: “Em đã khóc khi lần đầu tiên gọi cho anh Kỷ” (Anh Kỷ và anh Hải là 2 nhân vật mà cô gái có tên Đỗ Quyên Quyên tìm sau 8 năm đã giúp hai bố con cô đẩy xe về nhà trong tình cảnh xe hỏng trên đường cao tốc).

Ân nhân đẩy giúp xe 120km đã từng 3 lần dang dở sự học vì... nhà nghèo - ảnh 1

Cuộc gặp xúc động giữa người làm ơn và người mang ơn - cuộc gặp của người thân thiết (Ảnh do nhân vật cũng cấp)

Kết quả tìm được ân nhân khá đơn giản nhưng chứa đầy sự tình cờ. Sau 3 tuần Quyên kể câu chuyện của mình trên Facebook, status của em đã nhận được gần 200 lượt chia sẻ. Cứ như vậy như bàn tay nối dài trong thế giới mạng, tình cờ chị Nguyễn Thúy - bạn thân của anh Kỷ đã nhận ra nhân vật cần tìm là bạn mình. Chị Thúy đã gọi điện cho anh Kỷ để xác nhận thông tin. Quyên Quyên kể: “Lúc đó, chị Thúy cũng không có số điện thoại của em, chị lại nhắn cho người bạn của em. Người bạn của em nhắn cho em dòng chữ: “Đây là số của anh Kỷ, anh ấy đang đánh cá ngoài biển, nên nếu không gọi được, thì gọi lại lần nữa”.

Quyên Quyên bấm máy gọi ngay, may sao, anh Kỷ bắt máy. Quyên kể: “Em hỏi: Có phải đây là số của anh Kỷ không. Đầu bên kia, anh Kỷ nói ngay, em có phải Quyên không”. Quá bất ngờ, sau khi xác nhận thông tin về nhau, Quyên Quyên đã bật khóc vì vui mừng, hạnh phúc tìm thấy được ân nhân sau 8 năm mất liên lạc vỡ òa.

Ân nhân đẩy giúp xe 120km đã từng 3 lần dang dở sự học vì... nhà nghèo - ảnh 2

Bố mẹ Quyên Quyên gặp lại anh Kỷ- ân nhân sau 8 năm mất liên lạc. (Ảnh do nhân vật cung cấp)

Liền đó, cô đã kết nối được với anh Hải (người bạn cùng anh Kỷ đẩy xe giúp bố con Quyên Quyên), họ đã gặp được nhau ngay hôm đó vì tình cờ anh Hải lại đang có mặt tại Hà Nội.

Ngày 16/4, cô đã thu xếp cùng bố mẹ về thăm anh Kỷ. Quyên Quyên cho biết: “Sau khi chia tay, anh Kỷ đi lao động xuất khẩu tại Đài Loan 3 năm rồi có chút vốn liếng sắm tàu đánh cá”. Hiện giờ anh Kỷ đang là ngư dân bám biển tại vùng biển quê nhà.  Còn anh Hải sau đó cũng đi xuất khẩu lao động tại Úc, trở về anh Hải làm ở công ty Vận tải, hiện anh Hải đã có gia đình và sinh sống tại Miền Nam.

Quyên Quyên cũng chia sẻ: “Em và bố mẹ đã gặp lại được anh Kỷ, anh Hải và gia đình. Các anh ấy đều đã có gia đình riêng hạnh phúc, có công việc ổn định. Em rất vui vì ân nhân của em, những người tốt đều sống thoải mái, bình an trong cuộc sống”.

Qua điện thoại anh Kỷ chia sẻ: “Tôi nghĩ cuộc sống rất đơn giản, giúp đỡ người khác, cũng là tạo cho mình niềm vui và hạnh phúc. Việc tôi giúp bố con Quyên cũng là việc hết sức bình thường”.

Qua cuộc trò chuyện, được biết anh Kỷ (xin phép không nêu tên đầy đủ) cũng đã từng nhiều lần dang dở giấc mơ đi học. Là học sinh khá giỏi được tuyển thẳng vào cấp 3 nhưng do gia đình khó khăn, anh Kỷ không được đi học tiếp. Đau đáu với mong muốn đến trường, anh đã xin đi học bổ túc, rồi bạn bè nộp hồ sơ cho anh thi vào Đại học, nhưng ước mơ của anh cũng lại không thành. Lần cuối, anh vào Nam ôn thi đại học, đã đỗ rồi, anh lại phải bỏ vì không có tiền học. Cuối cùng anh Kỷ đi học nghề sửa chữa xe máy rồi đi xuất khẩu lao động. Vì có những năm tháng vất vả, không may mắn thời tuổi trẻ nên anh rất hiểu cuộc sống cần lắm những bàn tay.

Câu chuyện tìm ân nhân đẩy giúp xe 120 km từ Hà Nội về Ninh Bình đã có cái kết có hậu. Những người nợ ân, nợ nghĩa đã tìm thấy nhau, những con người có hành động tử tế đã có được cuộc sống bình an, vui vẻ. Có lẽ cũng phải nhắc lại một lần nữa dòng chia sẻ của Đỗ Quyên Quyên để khép lại câu chuyện tử tế này.

Tôi là Quyên - Đỗ Quyên Quyên, 24 tuổi, quê Ninh Bình, hiện đang làm việc tại Hà Nội. Mong muốn gặp lại 2 người anh không quen biết, đã dùng chân đẩy chiếc xe máy hỏng cùng bố con tôi chạy hết quãng đường 120 km từ Hà Nội về Ninh Bình, trong đêm tối.

Chuyện xảy ra từ 8 năm trước, khi là học sinh lớp 11, do bị đau ở 2 hốc mắt, luôn nghĩ mình sẽ bị mù nên bố đưa tôi bằng xe máy đi từ Ninh Bình lên Hà Nội để khám bệnh.

Rồi trở về nhà lúc 8h tối. Khi đó bố còn đi một chiếc xe máy tàu cũ, màu đỏ, được 1/3 quãng đường cao tốc Pháp Vân thì xe hỏng. Bố vẫy tay, cầu cứu sự trợ giúp từ những chiếc xe khác đang lao hun hút trên đường. Nhưng không một ai dừng lại.

Gần như bất lực, bố lầm lũi dắt xe đi về phía trước. Tôi đeo ba lô mệt nhọc phía sau.Đường về còn hơn 100 km, hai bên không thấy nhà cửa, chỉ toàn bóng tối. Một chiếc xe máy khác được bố vẫy, ngập ngừng rồi dừng lại. Đó là 2 thanh niên, 1 béo, 1 gầy cỡ chừng tuổi tôi bây giờ (24-27).

Bố kể chuyện xe hỏng, cần sự giúp đỡ. Anh mập hơn tên là Kỷ, nói có biết về máy móc nên đã dùng dụng cụ cùng bố tháo lắp bộ phận trong xe nhưng không sửa được. Sau đó, 2 anh giúp bố con tôi đẩy xe đi hết 30km trên đường cao tốc bằng cách 2 xe đi song song, các anh dùng chân phải của mình đặt lên xe bố, lấy lực đẩy.

Dừng chân trên 1 quán sửa xe phía cuối đường, địa phận Hà Tây. 2 anh không về luôn mà ở lại, cùng thợ sửa xe cho bố. Loay hoay sửa mãi, không có dụng cụ thay thế, ông thợ nói hãy vào nhà nghỉ bên cạnh để sáng mai tính tiếp. Không hiểu sao lúc đó bố luôn có cảm giác sốt ruột và mong muốn trở về nhà bằng được.

Bố nói chuyện, một trong 2 người hơi do dự, nhưng sau đó người kia thuyết phục bạn mình tiếp tục đẩy chiếc xe hỏng trong đêm đi 100km từ Hà Tây về Ninh Bình. Con đường tối tăm, nhiều ổ gà trở nên xa lắc.

Trên đường đi, anh Kỷ hỏi han chuyện học hành, chuyện tôi đi viện khám bệnh. Anh nói, tôi nhỏ quá, lại còn bị ốm bao giờ mới lớn được.Chủ yếu thời gian trên đường anh hát tiếng Trung cho tôi nghe.Tôi hầu như không nói, chỉ im lặng nghe anh hát nghêu ngao.

Tất cả trở về nhà khoảng 3h sáng. Khi chiếc xe dừng lại hầu như 2 anh ngồi bất động vì toàn thân tê mỏi. Mẹ đã chuẩn bị sẵn bữa ăn đêm cho mọi người. Sau đó, các anh lên phòng tôi ngủ.Tôi xuống phòng bố mẹ.Sáng sớm, khi bạn đến rủ đi học, anh Kỷ còn dặn bạn đèo vì tôi còn ốm.

Sau lần duy nhất đó, tôi không còn gặp 2 anh nữa.Bởi khi đi học về các anh đã đi rồi.Bố kể lại, anh Kỷ đã thức để đọc tập bản thảo truyện ngắn tôi viết trên bàn học.Anh cũng dùng guitar của bố để chơi lại bản “À ơi” – được phổ nhạc từ bài thơ của tôi. Mẹ nói, biếu mãi 2 anh một ít bột sắn và hạt sen mới chịu nhận.

Nửa tháng sau tôi tìm thấy trong quyển sách của mình một bức thư dài kín 4 trang giấy. Anh Kỷ để lại, nét chữ rất đẹp. Anh nói, lúc có người vẫy xe trên đường cao tốc, anh định không dừng lại vì đã có rất nhiều vụ cướp giật tương tự. Nhưng khi nhìn thấy bố tôi mặc chiếc áo xanh bộ đội, và ánh mắt của con bé 17 tuổi đáng thương. Và anh tin là 1 mối duyên kỳ lạ nào đó, đã khiến anh dừng lại, rồi đẩy xe giúp bố con tôi suốt 120km bằng chân. Anh thích học văn, thích đọc sách và ăn mì tôm. Anh hứa, sẽ đưa tôi đi ăn kem Tràng Tiền khi đỗ đại học ở Hà Nội. Ngày đó, tôi không thể tưởng tượng được mùi vị kem Tràng Tiền sẽ thế nào.

Bố có lưu số điện thoại của anh Hải và nói chuyện sau đó.Cuộc điện thoại đầu tiên và cũng là cuối cùng, tôi nhận anh Kỷ là anh trai, sau đó biết thông tin anh đi Trung Quốc dạy tiếng Trung qua anh Hải.

Nhưng, không lâu sau, điện thoại của bố bị mất, không còn số của các anh nữa, cũng không lưu lại thông tin cá nhân gì.Cuộc gặp gỡ trong 1 đêm đầy lo âu, ở thời buổi còn nghèo khó đã khiến tôi mất liên lạc với các anh dễ dàng và đầy tiếc nuối như vậy.Không điện thoại riêng, không nick yahoo, không Facebook.

Có lẽ, các anh cũng vô tình làm mất số điện thoại, không nhớ đường về nhà tôi, hoặc cuộc sống quá bận rộn ở nơi nào đó rất xa đã khiến anh không tìm lại.Nhưng riêng với tôi, là người trong vị trí được giúp đỡ luôn nghĩ mình mang nợ.

Và cho đến bây giờ, 8 năm đã trôi qua. Tôi là sinh viên ở Hà Nội, ra trường và đi làm, nhiều lần đi ăn kem Tràng Tiền, nhiều lần đi trên con đường cao tốc để về quê. Nhiều lần kể lại câu chuyện này với những người thân thiết.Tôi cũng gặp nhiều người, cố gắng sống sao cho tốt nhưng vẫn nghĩ, nếu đặt trong địa vị của mình, chắc sẽ không làm được như các anh.Bố tôi cũng vậy, thi thoảng vẫn nhắc lại câu chuyện và nói về 2 anh như những thành viên trong gia đình.

Gặp gỡ trong đêm, tôi không còn nhớ rõ gương mặt của họ, chỉ nhớ dáng người, anh béo tên là Kỷ, anh gầy hơn là Hải.Ngày ấy, tôi gầy dí và tóc dài, có lẽ bây giờ các anh cũng khó nhận ra. Họ là bạn thân, nhà gần nhau, ở Hải Hậu - Nam Định, gia đình anh Hải có tàu ra khơi. Anh Kỷ từng là là giáo viên dạy tiếng Trung tại Hà Nội. Anh Hải làm cho 1 trung tâm xuất khẩu lao động sang Trung Quốc.

Trong bức thư anh Kỷ viết để trong quyển sách trên bàn học cho tôi có câu thơ: "Hẹn gặp nhé duyên đời để lại/ Xa nhau rồi chẳng lẽ lại quên". Có duyên rồi, không quên được, tôi phải đi tìm lại thôi.

Facebook của Đỗ Quyên Quyên


Hồng Chuyên

Nữ biên tập viên về quê làm việc bị gièm pha, sau chục năm giúp cả nhà đổi đời

Bỏ việc biên tập viên, chị Lương Thy Hương mở quán bán trà sữa giữa vô vàn lời gièm pha. Sau vài năm, chị có nguồn thu nhập ổn định, góp vốn giúp chồng mở xưởng nội thất.

Hành động đẹp của phụ xe dành cho vị khách đặc biệt trên chuyến xe cuối năm

Kết thúc buổi truyền hóa chất cuối cùng năm Giáp Thìn, nữ bệnh nhân mắc ung thư giai đoạn cuối, bị liệt 2 chân lên nhầm xe khách. Chỉ có một mình, chị vội vàng gọi điện cho nhà xe đặt trước đó và nhận được hành động đẹp của người phụ xe.

Công nghệ sản xuất tạo nên nước uống Sữa trái cây mãng cầu vạn người mê

Chính quy trình và công nghệ sản xuất hiện đại đã tạo nên hương vị tự nhiên thơm ngon khác biệt cho thức uống từ mãng cầu mới của Tập đoàn TH.

Sức nóng Đô thị nghỉ dưỡng Sun Group tại Hà Nam chưa hạ nhiệt

Ngày 17/11, sự kiện giới thiệu dự án Sun Urban City với chủ đề “Sắc màu miền di sản” diễn ra tại Hà Nội thu hút hơn 700 nhà đầu tư và chuyên viên kinh doanh BĐS miền Bắc.

Khách nước ngoài 'đổ' về làng Vòng thưởng thức đặc sản nức tiếng mùa thu Hà Nội

Với những ai có tình yêu với mùa thu Hà Nội thì không thể không nhớ đến cốm làng Vòng - một món ăn, đặc sản nổi tiếng của Hà Nội, nhất là với khách du lịch nước ngoài.

Giới trẻ trải nghiệm ‘siêu xanh, siêu xinh’ cùng Vinamilk

Với hơn 11.000 vỏ hộp sữa đổi trong 2 ngày hội Việt Nam Xanh, khách hàng nhận lại gần 600 phần quà xanh, 200 chậu cây và 30 vé đi tham quan trang trại được Vinamilk trao tặng.

Cán bộ, công chức đóng BHXH 15 năm nghỉ hưu trước tuổi sẽ giữ nguyên lương hưu

Cán bộ, công chức không đủ điều kiện về tuổi tái cử, tái bổ nhiệm, đóng BHXH đủ 15 năm trở lên, nếu tự nguyện xin nghỉ hưu trước tuổi sẽ không bị trừ tỷ lệ lương hưu và được hưởng nhiều trợ cấp khác.

45 tuổi đóng BHXH về già vẫn có lương hưu?

Lao động tự do hơn 40 tuổi nếu tham gia bảo hiểm xã hội (BHXH) tự nguyện thì đến tuổi nghỉ hưu vẫn đủ điều kiện hưởng lương hưu hằng tháng.

Hàng ngàn quà tặng hấp dẫn chờ đón khách hàng SHB dịp sinh nhật 31 tuổi

Sổ tiết kiệm 310 triệu đồng, bộ cốc thương hiệu, ô cầm tay, áo mưa, hàng trăm ngàn voucher giảm giá cùng những lời cảm ơn dễ thương, thú vị là những hoạt động đặc biệt tri ân khách hàng của SHB nhân dịp kỷ niệm 31 năm thành lập.

Bất động sản Thủ đô - cuộc chuyển dịch sóng đầu tư từ tây sang đông bắc

Phía tây Hà Nội với vị thế trung tâm kinh tế - hành chính mới luôn giữ vị trí “quán quân” về nguồn cung và giao dịch trên thị trường bất động sản. Những năm gần đây, “cán cân” thị trường lại nghiêng về phía đông thành phố.

Đang cập nhật dữ liệu !