Ngắm vẻ yên bình nơi làng nổi của người Việt ở Biển Hồ (2)
Làng nằm cách trung tâm huyện Krakor từ 2 đến 7 cây số, tuỳ vào nhịp lên xuống của nước Biển Hồ. Những ai không đi xe máy có thể mua vé xe khách từ Phnom Penh đi Battambang rồi dừng giữa đường tại Krakor và bắt TukTuk đến bến đò để đi ra làng.
Gửi xe máy tại nhà của một gia đình người Khmer ngay bến đò, tôi vác ba lô và hành lý lên chiếc vỏ lãi của một anh người Việt sống ở làng nổi Kampong Luong, đưa tôi ra nhà chú Bảy, như anh nói, là chỗ tôi ở qua đêm trên hồ.
Nhà chú Bảy hiện ra trước mắt, khang trang và tiện nghi hơn những gì tôi tưởng tượng. Có vẻ nhà chú Bảy cho khách tây tàu ở tạm chỉ để…cho vui, vì nhà chú còn dùng vào nhiều mục đích khác. Căn nhà nổi vừa là nhà trọ, vừa là cửa hàng buôn bán sửa chữa điện thoại, là nhà hàng, là quán cà phê giải khát, là cửa hàng tạp hoá, là sàn discotheque của dân làng Kampong Luong mỗi dịp lễ lạt cưới xin.
![]() |
Căn nhà nổi nhiều-trong-một của gia đình chú Bảy. |
Chú Bảy trạc tuổi bố tôi, người đậm và tầm thước. Chú sinh ra ở Campuchia nhưng đến năm 1975 phải tạm lánh về Việt Nam trốn nạn diệt chủng Polpot, sống ở Đồng Tháp đến năm 1980 thì về lại Campuchia và ở làng Kampong Luong đến giờ.
Sẵn ngà ngà sau buổi nhậu mừng lễ Pchum Ben với dân làng, lại chẳng mấy khi mới có người từ Việt Nam sang ở, chú cứ hồ hởi ngồi kể tôi nghe hết chuyện này đến chuyện khác. Chú nói, nhà được bốn đứa con, thì cả bốn đều có gia đình riêng và lên bờ hết cả, nên chú tính bán căn nhà này đi để dọn về Phnom Penh cho gần con gần cháu.
Những ngày tôi rong ruổi trên đất Campuchia cũng trùng với thời điểm diễn ra lễ hội quan trọng nhất trong năm của người Khmer, lễ Pchum Ben, hay gọi tắt là Pchum. Lễ Pchum đánh dấu sự kết thúc của kì an cư Kiết Hạ suốt 3 tháng mùa mưa của các Tỳ kheo (nhà sư) Phật Giáo Nam Tông. Lễ Pchum của Campuchia khá giống với lễ Vu Lan của Việt Nam, cũng là dịp để con cái bày tỏ lòng hiếu thảo và đáp đền ơn nghĩa sinh thành của cha mẹ và ông bà tổ tiên.
Người Campuchia dù bận rộn đến đâu cũng tạm gác lại công việc của mình để về báo hiếu cha mẹ. Ngày tôi ở nhà chú Bảy cũng là ngày mấy người con của chú về thăm nhà, thăm cha mẹ. Mỗi người một việc, luôn chân luôn tay làm căn nhà nhỏ trên hồ trở nên nhộn nhịp, đầm ấm hơn.
![]() |
Tôi chụp hình cùng gia đình chú Bảy và Pete, cậu bạn người Ireland ở cùng nhà chú Bảy với tôi hôm đó. |
![]() |
Nằm thảnh thơi đọc sách, trong khi hai bạn cún đang thiu thiu ngủ. |
Ngày hôm sau, tôi dậy đón bình minh từ sáng sớm. Buổi sáng trên làng Kampong Luong thật quá đỗi yên bình và thanh khiết, nhưng cũng không kém phần rộn ràng khí thế lao động với với những tiếng xuồng máy giòn giã của người dân đi đánh cá buổi sớm, hay miệt mài nhịp chèo khua của những con thuyền chở hàng hoá, thực phẩm đi khắp làng.
![]() |
Bữa sáng trên hồ của đám chim chóc. |
![]() |
![]() |
Ngắm bình minh với bạn cún bông xinh đẹp |
![]() |
Một thuyền chở đá giao cho các hộ trong làng để ướp cá đông lạnh. |
![]() |
![]() |
Nhịp sống thanh bình và yên ả của làng Kampong Luong. |
Sau hai ngày thả mình lênh đênh theo nhịp sống chậm rãi thảnh thơi giữa Biển Hồ, tôi rời Kampong Luong với không ít lưu luyến. Cái cảm giác vẫy tay chào tạm biệt gia đình chú Bảy làm tôi nhớ lại những lần về thăm nhà ít bữa, rồi lại lầm lũi xách ba lô chào bố mẹ ra đi. Chú Bảy cứ dặn đi dặn lại, đến Battambang, rồi đến Siem Riep thì nhớ gọi điện về, cho chú và cả nhà an tâm.