Định hướng việc làm cho lao động nữ nông thôn
Hiện nay nhiều công ty, doanh nghiệp trong khâu tuyển dụng lao động vẫn có sự phân biệt giữa lao động nữ và lao động nam, mặc dù có những lao động nữ với tay nghề và kỹ năng không kém, điều đó dẫn tới, quỹ thời gian rảnh rỗi của nữ lao động là rất lớn. Đề án 1956 đã ra đời và đang hướng đến đào tạo nghề cho lao động nữ tại các vùng nông thôn.
Triển khai Đề án, một số nghề phi nông nghiệp phù hợp với lao động nữ như mây, tre đan, cắt may công nghiệp, … nghề nông nghiệp như trồng rau an toàn, trồng nấm, chăn nuôi gia súc gia cầm, trồng cây ăn trái … đã và đang được một số địa phương như Bạc Liêu, Hải Phòng, Hòa Bình …triển khai có hiệu quả với những phương thức khác nhau.
Tỉnh Bạc Liêu đã xác định, đào tạo nghề cho LĐNT là chương trình lớn của tỉnh, ưu tiên những nghề tạo việc làm cho lao động nữ, kết hợp phát triển kinh tế với xóa đói giảm nghèo, coi đây là cơ hội cho lao động nữ ở vùng nông thôn tiếp cận và tham gia học nghề, góp phần cải thiện kinh tế gia đình và hướng đến làm giàu.
Tỉnh Hải Phòng, triển khai Đề án 1956 về đào tạo nghề cho lao động nông thôn, các cấp Hội Phụ nữ mở 93 lớp đào tạo nghề cho gần 3700 học viên, chủ yếu là lao động nữ ở nông thôn. Chị em được trang bị kỹ năng nghề nuôi trồng thủy sản, kỹ thuật chế biến ăn uống, mây tre đan, khâu bóng xuất khẩu, may công nghiệp. Tuy nhiên, việc đào tạo nghề cho lao động nữ ở nông thôn của tỉnh Hải Phòng còn gặp phải một số hạn chế như lớp dạy nghề chưa đáp ứng đủ nhu cầu học nghề ở một số huyện của tỉnh. Việc khoanh vùng đào tạo, tự cung tự cấp và vùng sản xuất hàng hóa ở các địa phương trên cả nước khi thực hiện Đề án chưa cụ thể, rõ ràng nên hiệu quả chưa cao.
Thứ trưởng Bộ LĐ & TBXH - Nguyễn Ngọc Phi nhấn mạnh trong cuộc họp sơ kết 3 năm thực hiện Đề án đào tạo nghề: Năm 2013, Đề án 1956 được đi đúng hướng, thu được kết quả tích cực, cần phải khoanh vùng sản xuất tự cung tự cấp và vùng sản xuất hàng hóa, từ đó xây dựng hướng đào tạo đối với lao động ở mỗi vùng miền khác nhau. Đặc biệt có hướng đào tạo với lao động nữ ở phù hợp với tình hình kinh tế - xã hội ở địa phương, giúp họ có nghề nghiệp ổn định, mức lương tương xứng.