Ông Nguyễn Thanh Chấn: Vợ chồng tôi ôm nhau khóc suốt đêm qua
Vợ chồng ông Chấn ngày đoàn tụ - Ảnh Social Media |
"Anh tin tưởng em là người mạnh mẽ, cứng rắn..."
Khi nhận được quyết định tạm đình chỉ thi hành án của Viện kiểm sát nhân dân Tối cao trao cho mình, lúc đó cảm xúc của ông như thế nào?
Lúc đó, tôi vui mừng quá không có gì nói được lên lời.
Khi đại diện Viện kiểm sát nhân dân tối cao lên đọc bảo là tạm đình chỉ, lúc đó tôi cũng chả biết thế nào, tạm đình chỉ thì sau này có phải đi tù nữa không. Tôi không biết tạm đình chỉ nó là như thế nào cả. Hôm qua là ông Thể, Phó Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao đọc tại trạm giam Vĩnh Quang, Vĩnh Phúc bảo là tạm đình chỉ là được về với gia đình, thì tôi chỉ biết là được về thôi.
Trong thời gian ông thi hành án tù, ở trong tù có thường xuyên gửi đơn kêu oan và ông có nhớ gửi được bao nhiêu lá đơn?
Ở trong tù tôi viết nhiều lắm, cũng gửi nhiều lắm và tôi cũng không nhớ rõ là mình đã viết được bao nhiêu lá đơn. Bây giờ trong hành lý mang về nhà đơn kêu oan của tôi vẫn còn nhiều lắm. Ở trong tù khi thời gian rảnh rỗi tôi chỉ chỉ nghĩ đến viết đơn kêu oan thôi.
Lúc đó ông phải có niềm tin như thế nào mới tiếp tục viết đơn kêu oan?
Tôi đã viết thư về cho vợ để động viên. Thôi em cố vững tay chèo lái con thuyền để đi kêu oan cho anh. Và kể những nỗi khổ không biết vợ chồng mình bao giờ mới được đoàn tụ, ăn được bữa cơm sum vầy bên các con, nhưng cuối thư vẫn là anh vẫn tin tưởng em là người mạnh mẽ cứng rắn mọi lĩnh vực. Mỗi lần gửi thư cho vợ con, tôi đều sao lại và giữ lại bản gốc.
Những lúc như vậy thì vợ ông gửi thư động viên ông như thế nào?
Vợ tôi vẫn thường viết thư kể, em vất vả lắm, hôm nay em không lên được thăm anh thì các con lên. Hôm trước em lên thăm anh thì lúc về bị tai nạn, còn đứa cháu nội ở nhà lại bị ốm đi viện. Lúc đó tôi buồn lắm, thương vợ, thương các con, cả gia đình nheo nhóc, khổ cực (khóc).
Ông Nguyễn Thanh Chấn được trở về gia đình sau khi được Viện kiểm sát nhân dân tối cao ra quyết định kháng nghị tái thẩm và tạm đình chỉ thi hành án. (Ảnh. Xuân Hải). |
Tôi không nghi ngờ ai cả, vợ tôi biết nhưng giấu tôi...
Trong thời gian ông bị ngồi tù, đã bao giờ ông có nghĩ đối tượng Lý Nguyễn Chung là hung thủ thật sự giết chị Nguyễn Thị Hoan vào tối 15/8/2003?
Cái đó tôi không nghi ngờ cho ai cả, mà tôi chỉ biết mình là người vô tội.
Khi vợ ông phát hiện và nghi ngờ Lý Nguyễn Chung chính là kẻ phạm tội, thì vợ có tâm sự gì với ông không?
Tôi hoàn toàn không biết gì, đến tận ngày được về tôi mới biết. Hôm qua về được nhà hai vợ chồng tôi cứ ôm nhau khóc, rồi vợ tôi bảo là: Em biết, nhưng em không dám nói cho anh, phải giữ kín bằng được khi nào chính xác 100% mới nói, vì nói ra lại sợ, sợ đầu độc, mình chết là hết. Vợ tôi biết nhưng chỉ sợ bị bịt đầu mối. Hai vợ chồng tôi cứ ôm nhau khóc suốt đêm hôm qua.
Bà Nguyễn Thị Chiến (vợ ông Chấn) vừa đi bệnh viện về. (Ảnh: XH) |
Khi biết tin ông được trở về gia đình, vợ ông đã phải đi viện cấp cứu, đến thời điểm này sức khỏe của vợ ông đã đỡ chưa?
Vợ tôi nằm ở Bệnh viện tâm thần Bắc Giang, mấy hôm nay gia đình đã đón về, nhưng bây giờ vẫn nằm trong nhà vì sức khỏe còn yếu.
Trong khi ông đi tù, công việc ở nhà vợ ông vừa phải gánh vác việc gia đình lại vừa phải đi kêu oan cho chồng. Vậy, có ai giúp đỡ thêm cho vợ ông không?
Ngoài vợ tôi còn có các con cùng phụ giúp mẹ. Tôi thương nhất là đứa con gái, để có tiền giúp mẹ đi kêu oan, tiếp tế cho bố đã phải vay mượn bạn bè đi Đài Loan làm ô sin. Càng nghĩ tôi lại càng thương con. (ông Chấn khóc).
Xin cảm ơn ông!