Dù "vỡ mộng", mẹ Việt tại Nhật Bản vẫn hết lòng vì chồng, con

Chồng chị Đỗ Mai Hương làm nghiên cứu sinh về y sinh học. Anh được cơ quan cử sang Nhật Bản học và sau đó anh làm việc luôn. Chị Hương theo chồng sang Nhật, xứ xở mọi người mơ ước còn với chị đó là quãng thời gian phải đối mặt với khá nhiều khó khăn.

Ảnh minh họa.

Chị Hương sinh năm 1988 tại Thái Nguyên. Chồng chị là người gốc Hà Nội. Anh học trường Y tế công cộng về y sinh. Khi kết hôn, chồng chị mới chỉ học xong thạc sĩ ở trong nước. Còn chị lúc này là nhân viên Maketing cho một công ty liên doanh với nước ngoài.

Thu nhập hàng tháng của hai vợ chồng cũng được khoảng 30 – 40 triệu đồng. Vì ở chung với gia đình nhà chồng nên chi phí cũng không tốn kém. Con trai 2 tuổi của chị Hương được bà nội trông giúp.

Khi chồng nhận được thông tin sang Nhật học tiến sĩ 2 năm, chị Hương thấy buồn vì cảnh chồng một nơi, vợ một nẻo. Anh sang học được 18 tháng, chồng chị thường xuyên gọi về cho vợ nói về cuộc sống ở Nhật buồn và nhớ gia đình. Anh nói anh có cơ hội chắc phải ở Nhật Bản khoảng 5 đến 10 năm và muốn vợ con sang cùng. Với mức trợ cấp học tiến sĩ cùng với khoản hai vợ chồng tiết kiệm, chị Hương có thể trang trải đủ cuộc sống bên Nhật.

Nghe tới Nhật Bản, đất nước mặt trời mọc được nhiều người ca ngợi, chị Hương không đắn đo theo chồng di cư sang Nhật.

Sang tới nơi, chồng chị Hương vẫn đi học và sau khi hoàn thành khóa học, anh đi làm. Còn chị Hương và con trai ở nhà. Vì chị không biết tiếng Nhật nên không thể tìm việc được ở Nhật Bản.

Không những thế, chi phí đắt đỏ, 6 tháng ở nhà trông con, chị Hương đã tiêu sạch khoản tiền hai vợ chồng tích cóp trước đó. Chị thấy buồn bực và nhớ nhà nhưng vì muốn chồng có công việc tốt nên chị lại ở lại.

Hàng ngày, chị Hương dậy từ sáng sớm chuẩn bị cơm cho chồng ăn. Căn nhà vợ chồng chị thuê chỉ đủ cho sinh hoạt của cả gia đình nhỏ. 6h chồng chị phải ra xe để đi tàu điện đi làm. Anh mất một tiếng mới tới phòng làm việc. Mỗi ngày, chồng chị trở về nhà lúc trời đã khuya. Cả ngày, hai mẹ con chị Hương chỉ biết làm bạn với bốn bức tường.

Chị muốn cho con đi học cũng khó vì trường tư đắt đỏ, trường công thì quá tải. Để xin học cho con thì chị phải chứng minh đi làm. Hơn nữa, ở Nhật thông thường trách nhiệm trụ cột luôn dành cho đàn ông và người phụ nữ được khuyến khích ở nhà chăm con, nội trợ.

Đến khi chồng chị Hương ổn định công việc hơn, thu nhập khoảng 80 triệu đồng mỗi tháng nhưng mức chi cũng cực kỳ lớn. Riêng khoản thuê nhà, điện nước sinh hoạt đã tốn 15, 16 triệu đồng. Tiền sinh hoạt phí ăn uống cũng mất 20 – 25 triệu đồng. Vợ chồng chị tiết kiệm tuyệt đối thì mỗi tháng cũng chỉ tiết kiệm được khoảng 30 triệu đồng. Nếu so với bạn bè của chị Hương đang ở Hà Nội thì khoản tiền này chẳng nhằm nhò gì. Để mua được căn hộ ở Hà Nội, vợ chồng chị Hương cố gắng tiết kiệm cũng phải mất 5 năm.

Khi con lớn hơn, chị Hương tìm được chỗ cho con học và bắt đầu guồng quay cuộc sống mới. Sáng chuẩn bị cho chồng đồ ăn và các khoản để anh đi làm. Chị Hương nhanh chóng tới lớp học tiếng Nhật rồi về làm thêm ở siêu thị gần nhà. Mỗi ngày, chị chẳng có thời gian mà ngủ. Ở Việt Nam chị nặng 54 – 55 kg nhưng sang tới đây chị còn được 48 kg. Hầu như các mẹ Việt ở Nhật Bản ai cũng phải hối hả với nhịp sống ở đây.

Cũng nhiều lần chị Hương có ý nghĩ muốn bỏ xứ này để trở về quê nhà. Đó là khi học mãi mà không nhớ nổi chữ nào, chồng thì làm việc vất vả đêm ngày, rồi khi con ốm, mẹ ốm mà chỉ hai mẹ con lủi thủi với nhau... Những lúc đó chị thấy cuộc sống thực sự quá mệt mỏi. Chị Hương không biết vợ chồng mình có thể bám trụ ở đây thêm 5 năm như vợ chồng chị bàn tính hay không.

Khi ra ngoài, tiếp xúc nhiều, chị Hương cũng quen nhiều người bác sĩ, sếp ở công ty, đã có nhà cửa đàng hoàng, bỏ hết lại đi theo chồng, sang đây làm thêm việc tay chân, ở nhà nội trợ nên tiếc nuối.

Tuy vất vả như vậy nhưng điều chị Hương cảm thấy thích nhất đó là con chị được học rất nhiều kỹ năng. Bé thích đến trường. Còn chồng dù nửa đêm mới về nhưng là chăm chỉ làm việc, thu vén cho gia đình. Nếu cuộc sống là cuộc vật lộn, thì ở xứ này, vẫn nhiều cơ hội để kiếm tiền hơn, trong khi con cái lại được hưởng môi trường giáo dục tốt.

K. Chi

Người Việt ở Canada thắp lửa cho giấc mơ ô tô điện

Từ phòng thí nghiệm nhỏ ở Sherbrooke (Canada), những nhà khoa học Việt Nam lặng lẽ nghiên cứu pin, thuật toán và AI cho ô tô điện – với niềm tin một ngày sẽ ứng dụng trên xe Việt.

Tuyên Quang: Tài xế tố bị giữ xe, đòi tiền chuộc 500 triệu đồng

Một vụ việc có dấu hiệu cưỡng đoạt tài sản và chiếm giữ phương tiện trái pháp luật đang gây bức xúc trong giới vận tải.

2 giải đấu Taekwondo kịch tính trong tuần lễ thể thao của CJ K Festa 2025

Những bài quyền đẹp mắt, những trận đối kháng đỉnh cao thể hiện sức mạnh và tinh thần võ đạo thu hút khán giả tại 2 giải Taekwondo đang diễn ra tại TP.HCM.

Báo chí Việt Nam: Đổi mới vì sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc

Sáng nay (19/6), tại Hà Nội, Hội Nhà báo Việt Nam khai mạc Hội báo toàn quốc năm 2025 với chủ đề “Báo chí Việt Nam – Trung thành, Sáng tạo, Bản lĩnh, Đổi mới vì sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc”.

SHB - nơi yêu thương lan tỏa, sự sẻ chia chạm đến trái tim

Giữa guồng quay cuộc sống, có những câu chuyện lặng lẽ nhưng ấm áp, có những bàn tay đưa ra đúng lúc, có những tấm lòng rộng mở đồng hành... Tại Ngân hàng TMCP Sài Gòn - Hà Nội (SHB), những điều tử tế vẫn luôn hiện hữu, chạm đến trái tim mọi người.

Diễn viên Võ Hoài Nam: 5 bố con luôn an tâm khi có bà xã quán xuyến

Diễn viên Võ Hoài Nam nói bao nhiêu năm nay bà xã kém 12 tuổi luôn là hậu phương lo lắng mọi thứ cho 5 bố con nên anh rất yên tâm.

Cô gái Nam Định vẽ tranh bằng 'đôi tay' đặc biệt, nuôi ước mơ thành họa sĩ

“Tôi không quyết định được hình hài mình sinh ra nhưng tôi có quyền chọn cách sống”, câu nói ấy đã trở thành động lực, giúp Thơm vượt qua giới hạn của cơ thể, dùng “đôi tay” đặc biệt vẽ lên cuộc đời đầy ý nghĩa.

Bố mẹ mất sớm, cô gái Hải Dương oà khóc khi được anh chị đưa đi ‘hỏi vợ’

Ngày anh chị nhận lời đứng ra lo chuyện cưới hỏi, cô gái Hải Dương xúc động đến bật khóc.

Cử nhân thất nghiệp về quê làm ông chủ vườn ‘cây tỷ đô’

Tốt nghiệp Trường Đại học Thể dục - Thể thao nhưng không xin được việc, anh Đỗ Trọng Học gác lại tấm bằng cử nhân về nhà trồng “cây tỷ đô”, thu nhập nửa tỷ đồng mỗi năm.

Niềm tự hào của người SHB

Ngân hàng SHB không chỉ là một tổ chức tài chính, mà còn là nơi nuôi dưỡng và lan tỏa những giá trị nhân văn cao đẹp, nơi mỗi cán bộ nhân viên tìm thấy niềm vui, sự gắn bó và tự hào.

Đang cập nhật dữ liệu !