30 năm cai nghiện ma túy của người đàn ông mê ca hát

Bạn ông cứ 10 người nghiện thì chỉ 1 người trở về với cái điệu bộ vật vờ như bóng ma, 9 người còn lại không chết vì HIV cũng chết vì đói thuốc. Duy nhất còn mình ông Sơn là sống mạnh khỏe sau gần 30 năm ròng rã đi cai.

30 năm cai nghiện ma túy của người đàn ông mê ca hát - ảnh 1

Ông Sơn với sở thích đàn hát của mình

Kỷ lục 16 lần đi cai nghiện

Người đi cai nghiện 2, 3 lần, thậm chí là hàng chục lần thì tôi đã nghe nhiều nhưng đây là lần đầu tiên tôi được mắt thấy tai nghe kỷ lục về người đàn ông cai nghiện thuốc phiện tới tận 16 lần. Đó là ông Hoàng Ngọc Sơn, trọ ở cuối đường Yersin, Q.1, TP.HCM.

Tuy tự nhận mình là “già sắp xuống lỗ” nhưng vợ chồng ông Sơn và bà Lê Thị Lê nom vẫn thật trẻ trung khi chồng ngồi ôm đàn ghi ta hát trước hiên nhà, vợ ngồi nhâm nhi ly cà phê. Nhìn cảnh đôi vợ chồng già vẫn thắm thiết như hồi còn son, khó lòng mà nhận ra rằng họ đã từng có quãng đời chìm đắm trong bóng tối vì nghiện ngập. Ngừng đàn, ông Sơn gật gù nói: “Nếu cả hai không tự cai nghiện thuốc phiện thì có khi đã thành con ma từ lâu rồi, không thì cũng dưỡng già ở trại dưỡng lão”.

Nhớ về hơn 60 năm cuộc đời của mình, ông Sơn chậm chạp kể, ông là con trai duy nhất trong gia đình có 6 chị em gái ở Sài Gòn. Bố mẹ ông đều làm ở xưởng phim. Mẹ ông còn là một nghệ sĩ tài hoa, không chỉ vẽ đẹp mà còn đàn hát rất hay. Không có gì lạ khi ông được ăn học tử tế và đam mê đàn hát.

Thế nhưng, cũng chính vì sự đam mê đó đã khiến cậu học sinh lớp 10 tìm đến bạch phiến chỉ vì tin rằng, chất này sẽ khiến cậu thăng hoa trong âm nhạc. Từ đó, ông Sơn bước vào một ngã rẽ tăm tối nhất của cuộc đời mình, khi năm 1979, ông bị bắt đi cai nghiện tại Trung tâm Phú Văn – Bình Phước. Đồng thời, ông cũng bị cắt luôn nhân khẩu tại quê nhà Sài Gòn.

30 năm cai nghiện ma túy của người đàn ông mê ca hát - ảnh 2

Vợ chồng ông Sơn sau khi đã trở lại cuộc sống bình thường

5 năm cai nghiện ở đây là quãng thời gian kinh hoàng nhất đối với ông. Hàng ngày, ông chỉ được ăn uống khổ sở khiến người chỉ còn da bọc xương. Nhưng, cảnh khiến ông ám ảnh nhất đó là hình ảnh những cô gái vốn là gái vũ trường đến đây cai nghiện. “Người họ toàn ghẻ lở, tóc đỏ quạch, cứng đờ như rễ tre. Nhiều cô không chịu đựng được đã nhảy xuống thác nước tự vẫn. Những kẻ còn sống thì không biết ngày trở về”, ông Sơn trầm tư.

Cảnh người đã thế, cảnh rừng núi còn hiu hắt hơn khiến ông nhớ nhà, nhớ mẹ và thôi thúc ông viết thư về cho mẹ. Sau khi nhận được thư, người mẹ đã không quản đường sá xa xôi, gập ghềnh, gánh gồng thức ăn, lặn lội lên thăm con. Chính điều ấy đã khiến ông Sơn quyết tâm cai nghiện, trở về với mẹ.

Ra trại, ông lang bạt khắp ngõ ngách Sài Gòn vì nhân khẩu đã bị cắt. Thương con, mỗi tuần, bà mẹ vẫn gửi tiền đều đặn cho con. Thậm chí, người mẹ thương ông vô điều kiện đã luôn ở bên khi ông ốm đau, hay sốc thuốc, nhẹ nhàng khuyên nhủ ông. Thế nhưng, “ả phù dung” vẫn bám diết lấy, tiếp tục đẩy ông đi hết miền Đông Nam Bộ đến Tây Nguyên, từ Tổng đội Nông trường 6 Đăk Min – Đăk Nông đến Tổng đội Nông trường 10 rồi Tổng đội Nông trường 1…

Giã từ “ả phù dung” làm lại cuộc đời

Cái điệp khúc, nghiện rồi bị bắt, bắt rồi lại trốn, trốn rồi lại nghiện cứ liên miên từ năm này sang năm khác, ròng rã gần 30 năm trời vẫn không dứt ra được. Đến nỗi, bạn bè ông ai cũng nhớ nhẵn mặt “thằng Sơn điệu”.

Ông bật cười với cái biệt danh “Sơn điệu” của mình rồi giải thích, cái biệt danh ấy gắn với cái sở thích đàn hát của mình. Đặc biệt cái tên “Sơn điệu” càng nổi tiếng hơn trong một lần trốn trại tại Đăk Min. Lần ấy, khi đang cuốc cỏ cách bìa rừng chừng 200m. Thấy các cán bộ ở xa, thừa lúc không để ý, ông cắm cổ bỏ chạy vào rừng. Chạy chừng 1 cây số là đến gần tới nhà dân, ông Sơn hí hứng leo lên xe đò. “Chưa kịp ăn gói xôi, một bàn tay vịn sau cổ nói: Có phải Sơn điệu không? Rồi xong!”.

30 năm cai nghiện ma túy của người đàn ông mê ca hát - ảnh 3

Người mẹ tài hoa này là một trong những nguyên nhân khiến ông Sơn từ giã con đường nghiện ngập

Tổng cộng, ông bị bắt 14 lần và tự đi cai nghiện ở Phú Quốc. Đến năm 2000, ông được đưa về Trung tâm cai nghiện Nhị Xuân – TP.HCM. Nơi này mới là điểm dừng chân cuối cùng trong hành trình cai nghiện của ông khi tuổi đời ngót nghét 50.

Chuyện con nghiện già đầu nhất định quyết cai khiến nhiều người làm bạn với “cơm đen” nghi ngờ. Có người còn độc mồm: “Già sắp chết rồi còn bày đặt cai mới chẳng cắt. Vài hôm hết thuốc lại chết ngóm… cứ gọi là cai vào mắt”.

Song, thời gian ở trại Nhị Xuân, khi tuổi già hiện rõ mồn một, ông sợ khi mẹ “nhắm mắt xuôi tay” vẫn còn vướng bận với đứa con lỗi lầm của mình. Thương mẹ, ông hạ quyết tâm cai nghiện chỉ để một ngày được khoe với mẹ: “Mẹ ơi, con hết nghiện rồi!”. Đặc biệt, người bạn đời của ông là bà Lê cũng từng “ra tù vào tội” vì nghiện thuốc phiện là động lực để ông vượt qua những cám dỗ của ma túy. Ông bảo, chỉ có cai nghiện cả hai mới được ở bên nhau.

Năm 2006, vợ ông được về. Một năm sau, bà bảo lãnh ông Sơn ra trại, hai người trở lại đời sống bình thường. Mẹ cùng các chị em gái của ông qua Mỹ định cư và vẫn thường gửi tranh mẹ vẽ về cho ông. Còn ông và vợ đã giã từ “ả phù dung” làm lại cuộc đời bằng việc giản dị là bán xôi kiếm sống mỗi ngày. Đồng thời, hai người tham gia các chương trình giúp đỡ những người sau cai nghiện và sáng tác các ca khúc.

Trong hơn 20 bài, ông thích nhất là bài “Khúc hát tặng mẹ” – Đó là tâm sự của đứa con đã từng lầm lỡ nhưng vẫn còn một cánh cửa tình người mẹ để có thể quay trở về làm người.

Ông Sơn cho rằng mình là người may mắn. Bởi: “Một lần ông giám đốc Trại Nhị Xuân thấy tôi phải thốt lên rằng: Ủa tưởng thằng Sơn điệu chết rồi chứ! Vì những bạn bè nghiện cùng thời, cứ khoảng 10 người thì chỉ có 1 người trở về với cái điệu bộ vật vờ như bóng ma, 9 người còn lại không chết vì HIV cũng chết vì đói thuốc”. Chỉ được còn sống khi mẹ vẫn còn, và có người vợ như bà Lê bên cạnh, thế là đủ may mắn của cuộc đời!

Thúy Ngà

Người Việt ở Canada thắp lửa cho giấc mơ ô tô điện

Từ phòng thí nghiệm nhỏ ở Sherbrooke (Canada), những nhà khoa học Việt Nam lặng lẽ nghiên cứu pin, thuật toán và AI cho ô tô điện – với niềm tin một ngày sẽ ứng dụng trên xe Việt.

Tuyên Quang: Tài xế tố bị giữ xe, đòi tiền chuộc 500 triệu đồng

Một vụ việc có dấu hiệu cưỡng đoạt tài sản và chiếm giữ phương tiện trái pháp luật đang gây bức xúc trong giới vận tải.

2 giải đấu Taekwondo kịch tính trong tuần lễ thể thao của CJ K Festa 2025

Những bài quyền đẹp mắt, những trận đối kháng đỉnh cao thể hiện sức mạnh và tinh thần võ đạo thu hút khán giả tại 2 giải Taekwondo đang diễn ra tại TP.HCM.

Báo chí Việt Nam: Đổi mới vì sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc

Sáng nay (19/6), tại Hà Nội, Hội Nhà báo Việt Nam khai mạc Hội báo toàn quốc năm 2025 với chủ đề “Báo chí Việt Nam – Trung thành, Sáng tạo, Bản lĩnh, Đổi mới vì sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc”.

SHB - nơi yêu thương lan tỏa, sự sẻ chia chạm đến trái tim

Giữa guồng quay cuộc sống, có những câu chuyện lặng lẽ nhưng ấm áp, có những bàn tay đưa ra đúng lúc, có những tấm lòng rộng mở đồng hành... Tại Ngân hàng TMCP Sài Gòn - Hà Nội (SHB), những điều tử tế vẫn luôn hiện hữu, chạm đến trái tim mọi người.

Diễn viên Võ Hoài Nam: 5 bố con luôn an tâm khi có bà xã quán xuyến

Diễn viên Võ Hoài Nam nói bao nhiêu năm nay bà xã kém 12 tuổi luôn là hậu phương lo lắng mọi thứ cho 5 bố con nên anh rất yên tâm.

Cô gái Nam Định vẽ tranh bằng 'đôi tay' đặc biệt, nuôi ước mơ thành họa sĩ

“Tôi không quyết định được hình hài mình sinh ra nhưng tôi có quyền chọn cách sống”, câu nói ấy đã trở thành động lực, giúp Thơm vượt qua giới hạn của cơ thể, dùng “đôi tay” đặc biệt vẽ lên cuộc đời đầy ý nghĩa.

Bố mẹ mất sớm, cô gái Hải Dương oà khóc khi được anh chị đưa đi ‘hỏi vợ’

Ngày anh chị nhận lời đứng ra lo chuyện cưới hỏi, cô gái Hải Dương xúc động đến bật khóc.

Cử nhân thất nghiệp về quê làm ông chủ vườn ‘cây tỷ đô’

Tốt nghiệp Trường Đại học Thể dục - Thể thao nhưng không xin được việc, anh Đỗ Trọng Học gác lại tấm bằng cử nhân về nhà trồng “cây tỷ đô”, thu nhập nửa tỷ đồng mỗi năm.

Niềm tự hào của người SHB

Ngân hàng SHB không chỉ là một tổ chức tài chính, mà còn là nơi nuôi dưỡng và lan tỏa những giá trị nhân văn cao đẹp, nơi mỗi cán bộ nhân viên tìm thấy niềm vui, sự gắn bó và tự hào.

Đang cập nhật dữ liệu !