"Bóc mẽ" đàn bà
"Bóc mẽ" đàn bà
Đàn bà sinh ra tự nhiên đã mặc định trong đầu mình thua kém đàn ông ở nhiều mặt. Sự mặc định đó có thể đúng, có thể sai nhưng họ sẵn sàng chấp nhận như thế và đàn ông chả dại gì sửa chữa điều này nhằm mục đích hưởng lợi. Nhưng đàn bà nọ không khi nào chịu nhường đàn bà kia, dù là từng centimet.
Không tin mời bạn cứ đến sàn diễn thời trang. Cô người mẫu nào ra trước và đi ngang hàng với cô người mẫu nào là một vấn đề sống chết. Nhiều lúc chỉ cần nhích lên nửa bước chân thì vào hậu trường đừng hy vọng còn đường lùi. Thiên hạ đồn rằng nếu sau sân khấu có để súng thì một nửa số người mẫu đã băng hà vì nội chiến.
Một phụ nữ chân chính không bao giờ sợ chồng mình nghèo hay xấu. Nhưng luôn luôn sợ chồng đứa khác đẹp hoặc giàu hơn ta. Một phụ nữ chân chính cũng không bao giờ sợ chồng ngoại tình, mà sợ chồng đứa khác không ngoại tình.
Nếu ta có dịp nhìn một đàn gà trên sân, ta sẽ thấy các con gà trống tranh cướp các con gà mái, còn gà mái tranh cướp lẫn nhau. Phụ nữ tất nhiên không phải gà, kẻ nào nghĩ như thế là hết sức bậy bạ. Phụ nữ cao quý hơn gà cả triệu lần. Nhưng sự cao quý ấy không hề ngăn cản cô bên phải rình rập cô bên trái.
Nếu có dịp tham dự một cuộc thi hoa hậu, bạn chắc chắn sẽ kinh ngạc khi nhìn xuống ghế khán giả. Lượng phụ nữ vào xem bao giờ cũng đông hơn lượng đàn ông mặc dù về nguyên tắc, các cuộc thi ấy dành cho phái mạnh. Nam giới xem, biết cô nào xinh đẹp để yêu. Còn phụ nữ xem, biết cô nào xinh đẹp để trừng trị. Một khát vọng trừng trị mạnh đến nỗi, họ sẵn sàng mua vé chợ đen.
Như vậy có nghĩa là phụ nữ nhỏ nhen ư? Kẻ hết sức tầm thường mới nghĩ thế. Phụ nữ vô cùng vĩ đại trong sự ghen ghét đồng loại. Họ không bao giờ cam chịu thất bại, không bao giờ đầu hàng, không khi nào tuyệt vọng. Trái hẳn với đàn ông, chỉ ngồi trong bàn rượu là oai hùng, chứ nhắc đến tên Ronaldo, Từ Hải hay võ sĩ Mô Ha Mét Ali là anh nào cũng khiếp vía.
Rõ ràng đàn ông sinh ra trên đời, tự mình phân chia thứ bậc, sau đó phần lớn yên tâm với hạng mục của mình, mặc dù đa số những danh phận đó nhỏ bé đến thảm thương. Đàn bà không thế. Đàn bà theo quan niệm: “Xấu không có quà, đẹp vơ lấy tất cả”.
Do đó, đàn bà suốt đời đấu tranh, suốt đời tranh đấu vì suốt đời ghen ghét, thế mới tuyệt vời! Nếu bạn đặt một gã đàn ông trên ghế, mười năm sau quay lại vẫn thấy gã ngồi. Còn nếu bạn đặt một người đàn bà, ba ngày sau quay lại đã thấy hoặc cô ta nằm trên ghế, hoặc ghế nằm trên cô ta. Còn mười ngày sau quay lại đã thấy ghế tan tành.
Lịch sử loài người đã chứng minh rằng xa xưa có các nữ chiến binh Amazon cưỡi ngựa, bắn cung và múa gươm rất phi thường, chinh phục rất nhiều lãnh thổ. Nhưng tại sao họ không ra trận nữa? Tại nếu họ còn chiến đấu, thế giới sẽ không khi nào có một ngày yên bình.
Hiểu rõ chân lý này, ta sẽ thấy bất hạnh thay cho thiếu nữ nào vào một công ty mà sếp là phụ nữ. Nếu cô ấy dại dột đẹp và trẻ thì số phận đã rõ ràng. Cô ta sẽ không khi nào ngoi lên được và cũng không khi nào ra được. Cô ta đã lãnh án chung thân.
Tại sao không có phụ nữ làm cảnh sát giao thông? Tại vì khi ấy tất cả các chị em đều phải nộp phạt. Tại sao hoa hậu không làm việc ở phòng thuế? Tại vì khi ấy tất cả các cô gái đẹp đều bị truy thu. Tại sao giám thị ở trại giam nữ phải là phụ nữ? Tại vì khi ấy đố đứa nào trốn thoát.
Cảnh sát Mỹ đã làm một cuộc thống kê, cho thấy hầu như tất cả các vụ cướp nhà băng do phụ nữ cầm đầu thì thủ phạm luôn chọn những nhà băng có nhiều nhân viên nữ mặc dù số tiền ở trong đó ít hơn. Điều ấy chứng tỏ phụ nữ không cần tiền mà cần trả thù là chính.
Mục đích của bài viết này là để giải quyết một vấn đề bao nhiêu năm nay xã hội vẫn nhầm lẫn. Đó là trong gia đình, không phải các bà vợ khổ vì ông chồng, mà khổ do có cô khác sướng hơn!
Theo Lê Thị Liên Hoan
Đẹp